
Mỗi mùa xuân sang mẹ lại thêm một tuổi
Con giật mình khi tóc mẹ pha sương
Bao tháng năm mẹ quản chi mưa nắng
Nuôi chúng con khôn lớn thành người.
Nhớ những lúc mẹ đưa con đi học
Qua hàng cơm thơm phức những món ngon
Kìa bánh trái ôi sao mà hấp dẫn
Con thèm thuồng nhưng chẳng dám đòi mua.
Rồi nhiều đêm mẹ nằm ôm con khóc
Đời mẹ nghèo qua bao nổi phong ba
Con ngây thơ chẳng hiểu chi bảo tố
Vẫn cười giòn, mẹ ôm chặt thiết tha.
Lớn lên rồi cũng sẽ rời tay mẹ tay cha
Nụ cười mẹ vẫn động viên con mãi
Khi vấp ngã gọi “ mẹ ơi “ rất khẽ
Đỡ con lên mẹ hỏi “có đau không”
Từ ngàn xưa nước mắt chảy vào trong
Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?
Trên đường đời mẹ
bao lần vấp ngã?
Có bao giờ con hỏi “ Mẹ đau không”?
Lê Thị Thu Huyền
Lớp: 7B