THỐNG KÊ TRUY CẬP
Số người đang online: 153
Số lượt truy cập: 9107959
QUẢNG CÁO
MẸ KÍNH YÊU 10/16/2018 6:09:57 AM
18_10_2014_01.jpg

Hôm nay là một ngày trọng đại. Mẹ có nhớ không? Ngày 20-10 - Ngày Phụ nữ Việt Nam- Ngày chúng con bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến các bà, các mẹ, các chị. Nhưng mẹ ơi, hơn ai hết, con mong muốn đến mẹ kính yêu của con lòng biết ơn và những lời chúc tốt đẹp nhất.

"Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời"

Mỗi lần nghĩ về mẹ, trong tâm trí con như lại vang lên đâu đây những giai điệu ấy, giai điệu chất chứa bao tình yêu thương và lòng biết ơn của người con với mẹ của mình. Mẹ ơi, mẹ ấm áp và thiêng liêng quá! Mẹ là vầng thái dương soi sáng cho cuộc đời con. Con biết mẹ đã phải chịu những đau đớn thật nhiều để đưa con đến với cuộc đời này. Mẹ đã rơi nước mắt hạnh phúc và thầm cảm ơn Thượng đế đã ban cho mẹ một niềm hi vọng lớn, là con. Mẹ ơi, mẹ có biết rằng, con cũng vậy. Trong suốt cuộc đời mình, con sẽ không khi nào quên cảm ơn vì được làm con của mẹ. Được có mẹ, yêu mẹ và được mẹ yêu là món quà quý giá nhất mà con nhận được trên đời.

Bởi vì mẹ của con là một người mẹ tuyệt vời. Từ khi sinh ra, và lớn lên mỗi ngày, qua bao buồn vui, khó khăn, thành công và thất bại, mẹ đã luôn ở bên con, yêu thương, chở che, cảm thông, chia sẻ và động viên con tiến lên phía trước. Ngày thơ bé, con được thiếp đi trong vòng tay mẹ, được nuôi dưỡng bằng dòng sữa ngọt ngào, và cả tâm hồn con cũng lớn lên trong những giấc mơ "Con cò bay lả bay la ..." từ lời ru của mẹ. Khi con chập chững biết đi, luôn có mẹ ở bên động viên, cổ vũ, dỗ dành khi con vấp ngã. Con đã quên đau ngay vì mẹ ôm con vào lòng cưng nựng, và mẹ đã cười thật tươi khi cuối cùng con cũng đi hết quãng đường, hét thật to mà sà vào vòng tay mẹ. Mẹ có nhớ không? Lần bi bô tập nói, từ đầu tiên mà con thốt ra chính là "mẹ ơi!". Có lẽ từ giây phút ấy, trời đã định mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời con rồi. Đến tuổi nhận thức được, con lại có mẹ ở bên, chỉ cho con đây là hoa, kia là mặt trời, xa nữa kia là những ngọn núi ... Con là một cô bé rất tò mò, thường quấn lấy mẹ hỏi vô vàn những câu hỏi "tại sao". Mẹ lại cười hiền, kiên nhẫn vô hạn mà giải thích cho con tất cả. Mẹ nói: "Ông mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ xuống thế gian, sưởi ấm vạn vật, khiến hoa lá tốt tươi, chim chóc ríu rít. Lúc ấy, con đã thầm nghĩ mẹ chính là mặt trời, còn con, con là những bông hoa trong vườn, vươn lên trong ánh nắng, không có mặt trời những đóa hoa làm sao khoe sắc được? Vậy là từ khi biết suy nghĩ, con đã hiểu mẹ đối với con quan trọng biết bao nhiêu.

Ngày đầu tiên đến trường, con hồi hộp, rụt rè nép sau lưng mẹ như chú chim non ngập ngừng không muốn bay. Mẹ đã nắm tay con thật chặt, dịu dàng an ủi và khích lệ con. Lúc cổng trường đóng lại, con vẫn còn nhìn thấy bóng dáng mẹ đang dõi theo con, ánh mắt yêu thương và lo lắng. Con biết, mẹ lo lắng vì con đã bước bước chân đầu tiên rời khỏi vòng tay mẹ, bước ra một thế giới rộng lớn hơn rất nhiều. Con biết vậy, nên con đã luôn cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng. Những buổi tối đi học về, con lại rúc đầu vào lòng mẹ mà kể cho mẹ nghe: hôm nay con đã học gì, được mấy điểm, các bạn ở trường như thế nào ... Rồi mẹ lại ngồi bên cùng con học, mẹ nắm tay con viết từng chữ. Mẹ trở thành cô giáo của con, luôn thức với con đến tận khi con học xong bài và đi ngủ mới thôi. Lần đầu tiên được điểm 10, người đầu tiên con nghĩ đến là mẹ, con đã sà vào lòng mẹ mà khoe. Ánh mắt mẹ như sáng lên niềm vui, khiến sự vui sướng của con như được nhân lên gấp bội. Lần bị điểm kém, con vẫn sà vào lòng mẹ, mẹ dịu dàng xoa đầu con và ôm con vào lòng. Mẹ ơi! Chính tình yêu thương và dịu dàng của mẹ đã che chở cuộc đời con, sưởi ấm trái tim con. Những khi con bị ốm, mẹ thức cả đêm để trông cho con ngủ. Khi nhìn vào đôi mắt quầng thâm vì mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên tia ấm áp, con biết, mẹ yêu con rất nhiều.

Lớn lên, khi đã hiểu về những ấm, lạnh cuộc đời, con biết cuộc đời mẹ đã hy sinh vì con, nhiều biết bao nhiêu. Lúc con vui vẻ đến trường, xúng xính trong chiếc váy mới, mẹ đã phải làm việc rất vất vả để con được bằng bạn, bằng bè. Con lớn lên mỗi ngày là mỗi ngày vầng trán mẹ lại hằn thêm những nếp nhăn. Ấy vậy mà, nhiều lần con đã khiến mẹ phải buồn phiền. Nhớ có hôm, con phạm lỗi, mẹ trách con, trong lúc tức giận con đã vô tình nói những lời vô lễ với mẹ. Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng là con đã hối hận ngay. Nhưng vì xấu hổ và cố chấp, con không thể thốt lên lời xin lỗi. Tối hôm ấy, đi qua phòng mẹ, con bỗng nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào. Con hối hận biết bao nhiêu, con đã gục đầu vào lòng mẹ mà nức nở: "Con xin lỗi mẹ, xin lỗi mẹ rất nhiều. Xin mẹ hãy tha thứ cho con". Con cảm thấy mẹ đang xoa đầu con thở dài khe khẽ. Ôi mẹ ơi! Lòng bao dung của mẹ đã khiến con ý thức được lỗi lầm của mình. Con thầm hứa sẽ không bao giờ khiến mẹ phải rơi nước mắt nữa. Từ mẹ, con đã học được thật nhiều điều. Con biết yêu thương, sẻ chia, thông cảm với mọi người xung quanh. Con biết giữ lòng tự trọng, quý trọng thời gian, cố gắng hết mình trong mọi hoàn cảnh, không bao giờ bỏ cuộc. Con học được lòng bao dung, vị tha và một trái tim yêu thương con người. Mẹ ơi, những bài học ấy sẽ là những hành trang quý giá để con bước vào tương lai.

Mẹ yêu của con! Tình yêu mẹ dành cho con mênh mông như biển cả. Và không gì có thể nói hết được lòng biết ơn của con. Xin cảm ơn mẹ vì đã mang con đến với cuộc sống này! Cảm ơn công lao dạy dỗ, cảm ơn những đêm không ngủ, những vất vả khó nhọc để nuôi con khôn lớn. Xin cảm ơn mẹ vì những cái ôm ấm áp, những ánh mắt trìu mến, quan tâm và những bài học quý giá, để con trưởng thành mỗi ngày. Mẹ ơi, ngay giờ phút này đây, xin cho con được hôn lên vầng trán mẹ, được sà vào lòng mẹ mà thốt lên rằng: "Con yêu mẹ rất nhiều!"

 

                                                           Học sinh: Đinh Như Thông


TRƯỜNG THCS HƯNG THỦY - HUYỆN LỆ THỦY - TỈNH QUẢNG BÌNH
Điện thoại: 0232.959031 - Email: thcshungthuy@lethuy.edu.vn
Developed by Phạm Xuân Cường. Tel: 0912.037911 - Mail: cuonggiaoduc@gmail.com