Một trong những món quà ý nghĩa dành cho thầy cô nhân ngày 20/11 đó chính là những món quà có giá trị tinh thần. Những món quà ấy không bao giờ phai nhạt theo thời gian, mà luôn luôn được thầy cô nâng niu, coi trọng. Món qua ấy đã được chúng em gửi gắm qua những cảm xúc, những tình cảm chân thành nhất dành tặng thầy cô.
Có lẽ trong cuộc đời
của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có
công lao rất lớn. Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách đến trường như
chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai.
“Thầy cô” hai tiếng thật thiêng liêng
và gần gũi biết bao. Thầy cô là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường
đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường
nói Thầy cô là người lái đò cho học sinh, khi một năm học kết thúc là một chuyến
đồ đã cập bến, có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao nhiêu điều thú vị. Thầy
cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách
nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ.
Nhờ thầy cô luôn luôn tận tình dạy bảo,
chèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua những khó khăn để rồi theo chuyến
đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui. Niềm vui ấy không chỉ riêng chúng em
mà còn của thầy cô nữa, những gì thầy cô làm cho chúng em thật thiêng liêng cao
quý đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.
Thầy cô đã dìu dắt chúng em từ những
năm đầu tiên của cuộc đời đi học. Thầy cô đã chắp cánh ước mơ, hoài bão tươi đẹp
về tương lai, đã cho chúng em những giấc mơ về sự thành đạt, vè công danh sự
nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt trong cuộc sống.
Phải chăng những điều hay lẽ phải, những
nét đẹp trong tâm hồn của mỗi người đều được khơi nguồn từ tay những người hướng
đạo. Vâng! Thầy cô đã dành một phần cuộc đời của mình để trau chuốt, dẫn dắt
người học sinh từng bước đi trên con đường còn bao chông gai phía trước.
Đã có ai đó nói rằng “Nghề giáo như nghề
chèo đò, phải đưa được những con đò đến được bờ bên kia” thật đúng vậy, để làm
tròn sứ mệnh cao cả của mình “Người đưa đò” phải cố gắng giữ làm sao cho đò được
vững chắc mà có ai biết được rằng trong suốt chặng đường ấy “Người đưa đò” phải
vượt qua bao nhiêu gian nản vất vả, “Người lái đò” phải dùng hết sức lực của bản
thân để chống chọi lại khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đưa được khách qua
sông “Người lái đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả
ấy.
Và cứ thế, cứ thế,
những người thầy, người cô đã dành nửa cuộc đời để dạy dỗ cho tất cả những bậc
học sinh thân yêu, không quản khó khăn, mệt mỏi. Cho dù phải thức khuya để miệt
mài soạn giáo án, bởi vì trong trái tim họ chỉ có duy nhất một khát khao, uốn nắn,
dạy dỗ lớp trẻ hôm nay thành người.
Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và
thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình yêu thường và sự bao bọc cho những
đứa trẻ con non nớt vẫn còn bỡ ngỡ trước một xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ
ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc đời với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy cô.
Thầy cô đã truyền cho chúng em niềm
tin và nghị lực chạm lấy những ước mơ, khát vọng và biến chúng thành hiện thực.
Thầy cô đã tận tụy, đã dồn tất cả công sức vào bài giảng, làm chúng thêm sinh động
để dễ dàng ăn sâu vào tâm trí của từng học sinh. Nếu như không có lòng yêu
thương dành cho học sinh của mình thì liệu họ có tận tình, hi sinh nhiều như vậy
không? Phải, công việc hàng ngày của những người thầy, người cô xuất phát từ
trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành cho chính đứa con ruột thịt của
mình. Tình yêu ấy luon cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng
sưởi ấm cho những sinh linh nhỏ bé vẫn còn chập chững bước đi trên đường đời.
Thầy cô còn sẵn sàng dành thời gian lắng
nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em
những trận cười sảng khoái trong giờ học mỗi khi chúng em cảm thấy căng thẳng.
Thầy cô có thể kiên nhắn lắng nghe và thông cảm với chúng em tất cả những gì nhỏ
nhặt nhất, đến những điều cao cả nhất. Chúng em đều coi trọng vì đó là tình
thương mênh mông như trời biển cả của Thầy cô dành cho chúng em.
Chúng em đã biết thầy cô vất vả như thế
nào khi lái những con đò, trải qua bao nhiêu sống gió Thầy cô vẫn một lòng vì
chúng em, che chở, dìu dắt chúng em. Những lúc chúng em mệt mỏi giọng nói truyền
cảm của thầy cô đem đến cho chúng em thêm nghị lực. Thầy cô ơi, ngàn lần chúng
em cảm ơn người.
Trên cuộc đời này, có biết bao nhiêu
tình cảm thiêng liêng và sâu sắc. Tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh em và cả
tình Thầy trò. Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau, Thầy cô đã cho chúng em
hiểu thế nào là tình thầy, cô trò. Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô, chúng em sẽ
cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm 10 chứa đựng sự biết ơn sâu sắc
nhất của chúng em vào những ngày 20/11. Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không
bằng những gì Thầy cô dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy
cô tự hào về chúng em, để Thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi! Thầy
cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời, chúng em sẽ luôn chăm chỉ học
hành để không phụ lòng Thầy cô.
Họ va tên: Nguyễn
Thị Hồng Nhung- lớp 8A