Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
Mái trường-Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại
những dấu ấn, đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ,
bạn bè là anh em gắn bó nhất với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những
kỉ niệm khó phai.
Nhớ những ngày ấy, những ngày đầu của tháng 8, thời tiết ấm áp, khi đi
trên con đường đến trường mới lạ còn cảm thấy một chút tự ti về bản thân, run sợ
trước những thách thức mới đang chờ đón thì khi đặt chân đêm trường những cảm
giác ấy hoàn toàn biến mất. Cảm giác đầu tiên khi đạt chân vào cánh cổng là một
cái gì đó rất gần gũi, thân quen. Ngôi trường hiện lên vẻ đẹp khang trang, những
tán cây dang rộng, một làn gió mát rượi thoảng qua đưa tâm hồn vào những
điều tuyệt vời nhất. Có lẽ chính điều đấy đã thúc đẩy em vào lớp học. Em bước
lên cầu thang dãy nhà tầng 2, tấm biển lớp 6B đã được đặt ngay ngắn. Bước vào lớp,
các bạn đều rất thân thiện và dễ thương. Và sau đó em đã được gặp cô PHẠM THỊ KIM OANH. Ấn
tượng đầu tiên của em về cô là một con người rất thăng thẳng nhưng đồng thời
cũng rất quan tâm đến học sinh. Cô có biết rằng, lời động viên của cô hôm ấy đã
khiến em cảm thấy có ý chí để vươn lên hi vọng em có thể làm tốt. Ngày tiếp
theo đó, em hiểu rõ về cô hơn cô rất nghiêm khắc, có những lúc thấy sợ và tự hỏi
rằng tại sao cô phải nghiêm khắc với chúng em như vậy ? nhưng rồi thời gian đã
chứng minh tất cả nghiêm khắc là muốn tốt cho chúng em, muốn cho chúng em trở
thành một con người thật tốt. Cô dạy cho chúng em biết nói lời cảm ơn, xin lỗi.
Em thương cô vì cô quá vất vả, dẫu cô bị bệnh nhưng cô không bao giờ cô bỏ giờ
tự quản trong 15 phút đầu giờ trên lớp, thương ánh mắt cô thật buồn, những giọt
nước mắt lăn dài trên má vì chúng em hư .
Bánh xe thời gian cứ quay lặng lẽ, chúng em dần trưởng thành sau mỗi bài học. Mọi
người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm
học kết thúc là thầy cô đưa học sinh, những con đò cập bến. Hết đò này đến chuyến
đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao
thế hệ học trò đã được dìu
dắt.
Ngày lễ 20/11 sắp tới. Chúng em xin chúc thầy, cô giáo mạnh khỏe, trẻ đẹp
và luôn có nhiều thành công trong cuộc sống. Chúng em sẽ cố gắng học giỏi để
dành tặng thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết
ơn đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không phụ lòng thầy
cô đã có công dạy bảo chúng em suốt thời gian qua.
Tác giả: Nguyễn
Đăng Nhật