Em ngược dòng vượt gió đến lớp nhanh
Ngược con suối, ngược chiều mưa rong ruỗi
Ngược lòng người em tìm về nguồn cội
Nơi mẹ ru hời câu hát mù khơi.
Em ngược thời gian bốn mùa vời vợi
Để trở về im lặng của tiếng đêm
Trang giáo án chảy tràn bao mong đợi
Chạy tới chân trời thêu dệt ước mơ xanh.
Em ngược lòng mình bỏ xa chốn thị thành
Đến phố núi buồn tênh bờ vai trượt gió
Mặc tuổi xuân, thì thầm như đông trút lá
Mong ước cây đời sẽ mãi mãi đơm hoa.